Yêu em từ cái nhìn đầu tiên P6


NHIỆM VỤ BIẾN THÁI Vi Vi im bặt nhìn họ một lúc, sau đó tỏ vẻ ngưỡng mộ ngắm Đại Thần, Đại Thần à, giết người không thấy máu đó! Nói đến chuyện này, Lôi Thần Ni Ni dường như gõ chữ cũng nhanh hơn: “Bọn họ đều ở thành phố B cả, trùng hợp thật, Vi Vi cũng ở đó hả?” Vi Vi: “Ừ, học ở thành phố B.” Thực ra cũng có gì là trùng hợp đâu, tên của server này là “Đế đô phong vân”, người thành phố B tham gia đông là chuyện bình thường, nói nào ngay, Đại Thần và bọn Ngu Công chắc cũng ở thành phố B… Tâm tư Vi Vi dần dần bay xa… Lôi Thần Ni Ni: “Tớ thành phố T, huhuhu, nếu không đã tìm mọi người để chơi rồi. Phải rồi, tớ có ảnh Chân Thủy và Tiểu Vũ Yêu Yêu chụp chung này, Chân Thủy đẹp trai lắm, Vi Vi cậu có muốn xem không?” Vi Vi: “>o<, không có hứng.” Vi Vi chẳng có chút chút hứng thú nào với dung nhan của Chân Thủy, nếu không từ trước khi ly hôn khoảng một, hai tháng đã xem hình anh ta rồi. Lúc đó trong bang phái có một cặp phu thê trao đổi ảnh với nhau, kết quả là đôi bên đều không thể chấp nhận được tướng mạo của nhau, chỉ mới thế đã chết một cách oanh liệt. Đúng lúc đó thì Chân Thủy đề nghị trao đổi hình ảnh, Vi Vi sau khi kinh ngạc đã viện cớ “không có máy ảnh kỹ thuật số, nên không có ảnh điện tử” - tuy là chân thực nhưng nghe có vẻ giả dối – để từ chối. Đối với Vi Vi thì từ chối bằng lý do nào cũng không quan trọng, mà cái chính là tỏ ý không muốn trao đổi hình ảnh với nhau. Trên mạng dù gì chỉ là “bèo nước gặp nhau” thôi, không biết người không biết mặt lại càng không biết lòng dạ nhau, gửi hình ảnh quả thực cần phải tỉnh táo và sáng suốt. Thêm nữa, gửi hình dưới danh nghĩa “phu thê” thì quả thực có chút mờ ám, mà Vi Vi thì hoàn toàn không thích sự mờ ám như vậy. Nhưng Chân Thủy Vô Hương thì lại không nghĩ thế, giờ đây nghĩ lại, chính từ lúc đó trở đi, thái độ của Chân Thủy đã có phần thay đổi. Lôi Thần Ni Ni vẫn cố hỏi: “Không xem thật hả?” Vi Vi: “Không xem >o<” Lôi Thần Ni Ni ủ rũ: “Có chuyện mà không tham gia bàn tán, Vi Vi cậu thật chẳng dễ thương gì hết. Phải rồi, cậu gặp Nhất Tiếu Nại Hà chưa? Đẹp trai không đẹp trai không?” Câu này làm Vi Vi ngồi đờ ra trước máy tính, tiện tay đáp lại “chưa gặp”, trong đầu lại liên tưởng một cách kỳ lạ rằng, nếu như Nại Hà Đại Thần nói muốn trao đổi hình ảnh, mình có chịu hay không? Hình như… Là chịu. Vậy nếu Nại Hà nói muốn gặp mặt? Hình như… cũng chịu luôn. Ôi ~ ~ Vi Vi cũng bị giật mình bởi hai câu “đồng ý” của chính mình, nhưng giờ lại nghĩ , theo cá tính của Nại Hà, anh đâu cần ra lời đề nghị kiểu này, vậy nên hai câu hỏi giả thiết này căn bản không thực tế. Nhưng nếu nghĩ như vậy, trong lòng lại thầm tiếc nuối. ************ Chuyện mua chuộc này Vi Vi không kể lại với Nại Hà, chuyện nhỏ mà, có gì đáng nói đâu. Hôm sau, Vi Vi và Nại Hà trở thành quán quân của cuộc thi như lẽ tất nhiên, nhận được một đống đồ thưởng, bao gồm cả bộ trang phục tình nhân bảy màu. Vi Vi mặc bộ đó vào người, quả nhiên rất xinh đẹp, rực rỡ tinh xảo, hào quang tỏa chiếu, còn có thể điều chỉnh màu sắc, đỏ cam vàng lục xanh lam tím, vừa đúng bảy sắc cầu vồng, Vi Vi chỉnh màu sắc liên tục để nhìn cho thích mắt. Ngu Công nói với Nại Hà: “Cậu cũng mặc xem thế nào.” Vi Vi đứng bên gật đầu liên tục, gửi một khuôn mặt với đôi mắt lấp lánh, nước dãi chảy đầm đìa. Nại Hà tuy không thích thứ đồ đẹp đẽ phiền phức này, nhưng nhìn bọn họ mong đợi như thế bèn nhấn vào để mặc, Bạch Y Cầm Sư thanh bạch bỗng chốc biến thành hoàng tộc áo tím cao quý. Sau đó dưới sự van nài của mọi người, lại đổi màu để xem hiệu quả thế nào, có điều anh chỉ mặc có sáu màu mà thôi. Hầu Tử Tửu nói: “Sáu rồi, còn thiếu một màu nữa.” Mô-za-a hét: “Màu lục, màu lục!” Nại Hà mặc kệ anh ta, dường như kiên nhẫn đã không còn, thoáng chốc trang phục lại đổi, trở lại là Bạch Y Cầm Sư. Ngu Công và Mô-za-a cùng lúc cười khan “he he he he” mấy tiếng. Vi Vi bị bọn họ cười như vậy liền giật mình nghĩ ra, màu lục… Vật trang trí trên đầu Đại Thần luôn là một chiếc trâm bạch ngọc, nhưng bộ trang phục bảy màu thì lại là một chiếc mũ, bộ màu lục có nghĩa là… Mũ màu lục (ở Trung Quốc, hình tượng đàn ông đội mũ màu lục có nghĩa là bị vợ cắm sừng ^_^, nên đàn ông con trai ra đường không ai đội mũ màu xanh lục cả)…… >o< Mô-za-a cố ý nói: “Lão tam có vấn đề, tại sao không chịu mặc trang phục tình nhân với tam tẩu chứ, hay là…” Nại Hà đáp: “Bọn này vợ chồng lâu năm, cần gì mấy thứ đồ khoa trương đó.” Vi Vi choáng. Đại Thần huynh không muốn mặc thì thôi, viện cớ gì chứ, lại còn vợ chồng lâu năm nữa cơ đấy… Những ngày sau đó Vi Vi luôn mặc bộ y phục bảy sắc, không phải vì thích gì nhiều cho lắm, mà chỉ nghĩ đơn giản là bỏ ra bao công sức làm video clip như thế thì nếu không mặc, chẳng hóa ra là quá lãng phí sao. Thực ra mặc trang phục này cực kỳ phiền phức, vì nó chẳng có thuộc tính gì cả, không thêm phòng bị cũng không tăng sức tấn công, mặc đồ đó mà đi đánh quái thì chết chắc, bởi thế nên lần nào trước khi đi đánh quái cũng phải thay đồ lại. Có lần Vi Vi chưa kịp thay đã bị một Boss đập một phát chết tươi, Vi Vi buồn rầu vô cùng, từ đó quẳng bộ trang phục đó vào một góc trong kho chứa đồ, không bao giờ mặc lại nữa. Nhưng cũng còn một lý do nữa là, Vi Vi mặc bộ trang phục đó tổng cộng chỉ được mấy ngày, nhưng lại có n lần gặp phải Tiểu Vũ Yêu Yêu, mà trước kia cả mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc gặp nhau một lần. Số lần gặp nhau nhiều lên, Vi Vi cũng cảm thấy bắt đầu ngượng ngùng, băn khoăn nghĩ , người ta chắc không cho rằng cô cố ý chọc tức đó chứ… Nhưng mà thôi, người ta thích nghĩ gì thì cứ nghĩ thế đi, quan tâm làm gì! >o< ********************** Danh sách đoạt giải của cuộc thi video clip công bố chưa bao lâu thì lịch thi đấu của cuộc thi “phu thê PK” cũng được thông báo. Thời gian khai mạc chính thức của cuộc thi PK này là vào 8 giờ tối thứ sáu tuần sau, toàn bộ cuộc thi sẽ tiến hành trong vòng một tháng, nửa tháng đầu là thi vòng tròn các đội trong bảng, sau đó thi loại bỏ và tranh giải cho sáu đội đứng đầu, cuối cùng là trận loại bỏ toàn game và trận chung kết. Vi Vi đặc biệt chú ý đến thời gian cuộc thi chung kết – 8 giờ tối ngày mười ba tháng sáu. Cuộc thi cấp sáu là vào buổi chiều ngày hai mươi tháng sáu, tức là, nếu như họ có thể tiến vào trận chung kết thì thi xong vẫn còn lại được một tuần để chuyên tâm ôn tập tiếng Anh. Rất tốt, rất hoàn mỹ. Vi Vi hài lòng gật đầu, bắt đầu phân phối thời gian học tập và chơi game cho tháng sau một cách kỹ lưỡng, Nại Hà lại tỏ ra không mấy quan tâm, đi cùng Vi Vi đến NPC báo danh xong, nói với Vi Vi: “Nếu có trận nào thì báo trước cho huynh một ngày.” Vi Vi đã sớm quen với việc làm thời gian biểu cho Đại Thần rồi, gật đầu ngay: “Ừ, chắc chắn rồi.” Khác hẳn thái độ bình thản của Nại Hà, bọn Hầu Tử Tửu và Ngu Công nhiệt tình hơn nhiều, trước cuộc thi cứ quấn theo họ đòi PK, nói là muốn làm đối thủ cho họ luyện tập. Hầu Tử Tửu nói: “Đến đây, xem bọn này như đối thủ của hai người, đấu một trận xem thử.” Nại Hà nói: “Đối thủ của bọn này là phu thê mà, các cậu ai là chồng ai là vợ?” Hầu Tử Tửu nói: “Tất nhiên tớ là chồng.” Ngu Công nhảy phắt lên: “Tớ mới là chồng.” Hầu Tử Tửu: “Tớ cao hơn cậu.” Ngu Công: “Tớ nặng hơn cậu.” …… …… Hai người tranh chấp hệt trẻ con một lúc, không ai chịu nhường ai, cuối cùng phân công diễn vai lại biến thành một trận PK rầm rộ. Vi Vi im bặt nhìn họ một lúc, sau đó tỏ vẻ ngưỡng mộ ngắm Đại Thần, Đại Thần à, giết người không thấy máu đó! Tóm lại, do danh phận phu thê của Ngu Công và Hầu Tử Tửu vẫn không được xác định, cho nên người luyện tập chung cũng không có, trước khi thi, hoạt động chủ yếu của cả bọn vẫn là đi săn boss. Vi Vi và Nại Hà vẫn thỉnh thoảng rời khỏi đội đi làm nhiệm vụ phu thê, nhiệm vụ phu thê cao cấp họ cũng sắp làm xong rồi, chỉ còn lại một cái cuối cùng chưa xong, chính là “Thần điêu hiệp lữ” rất biến thái rất biến thái mà giang hồ đồn đại. Nhiệm vụ này biến thái bao nhiêu, biến thái đến nỗi game này đã ra đời lâu rồi, thế mà toàn game chưa một người nào hoàn thành được. Vi Vi và Nại Hà chơi từ đầu đến cuối, phát hiện ra nó quả nhiên không phụ danh tiếng biến thái đó, mỗi nhiệm vụ nhỏ trong từng vòng đều vừa khó vừa nhiều. Chẳng hạn lấy chuyện đánh quái không thể thiếu được ra ví dụ vậy, trong nhiệm vụ có một quái, nó có thể kháng lại tất cả các phép thuật loại phi công kích, sau đó khi lượng máu hạ đến một mức nào đó sẽ xuất một chiêu diệu thủ hồi xuân cho chính nó, khí huyết đầy đủ, hơn nữa còn ngăn chặn phép kiểm tra, không thể dò biết được máu của nó có bao nhiêu… Về sau vẫn là Nại Hà tính ra được lượng máu của nó và độ giới hạn khi sắp khai triển thuật diệu thủ hồi xuân mới có thể thắng được. Vi Vi cũng chính vì thế mà lòng sùng bái Đại Thần càng tăng thêm một tầng, thực ra cô cũng đang tính đến lượng máu của quái vật, nhưng làm gì mà lại tính được nhanh như thế, đúng là không phải người không phải người! Ngoài ra, trong nhiệm vụ “Thần điêu hiệp lữ” này ngoài vòng truyền thống như đánh quái, thu thập vật phẩm ra, còn thiết kế những câu đố giới hạn thời gian, tìm đường ra khỏi mê cung v.v… một cách rất biến thái, lại còn có cả đánh cờ… Tuy đánh cờ chỉ cần đi vài bước, có thể lựa chọn giống cờ vây, nhưng luôn có những game thủ cả hai loại cờ đều không biết chơi mà… Biến thái quá thể! May mà có Nại Hà Đại Thần toàn năng ở đây! Hai người qua được các cửa cũng coi như là thuận lợi, cho đến cửa cuối cùng, Vi Vi cuối cùng cũng biết được rằng cái gì gọi là không có biến thái nhất mà chỉ có biến thái hơn thôi. Cửa cuối cùng, sau khi đối thoại với NPC xong, Vi Vi lại bị hệ thống đưa đến một nơi thần bí không có trên bản đồ trong tình trạng không hề có chút đề phòng nào, sau đó Nại Hà bắt buộc phải tìm được cô trong vòng mười sáu giờ đồng hồ, nếu tìm không ra thì xem như nhiệm vụ thất bại. Vi Vi lúc này mới rõ, vì sao nhiệm vụ này được gọi là “Thần điêu hiệp lữ”, bởi vì đây hoàn toàn được mô phỏng theo cảnh Dương Quá và Tiểu Long Nữ chia cách nhau mười sáu năm mà. Nói vậy thì, chẳng lẽ nơi đen như mực mà cô đang ở đây lại cũng giống “Thần điêu hiệp lữ” trong sách, là dưới vực sâu? Vậy Nại Hà muốn tìm cô, há chẳng phải bắt buộc nhảy xuống vực sao? >o< Cũng may hệ thống chưa biến thái đến mức khóa luôn hệ thống tin nhắn, họ vẫn có thể liên lạc được với nhau. Nại Hà: “Khung cảnh xung quanh như thế nào?” Vi Vi: “Xung quanh rất tối rất tối rất tối…” Vi Vi vừa miêu tả vừa thấy bó tay, Nại Hà vẫn bình tĩnh: “Không thấy gì hết à?” Vi Vi: “Đúng.” Nại Hà: “Còn âm thanh?” Vi Vi cố gắng lắng nghe một lúc: “Hình như có tiếng nước.” Nại Hà: “Ừ, huynh biết rồi.” Lúc sau thì không nói gì nữa, Vi Vi tất nhiên sẽ không ngồi chơi đợi Nại Hà rồi, cô chầm chậm tìm kiếm gì đó trong bóng tối dày đặc, xem có thể thấy thêm gì để thông báo cho Nại Hà biết không. Luôn tiện cũng lên mạng dò tìm một chút tin tức, có điều như lần trước đã nói, vì chưa có người nào qua ải được, nên các game thủ cũng không cung cấp gì, còn về phần giới thiệu cửa cuối cùng của mạng chủ thì chỉ là một câu đơn giản – “Dựa vào thần giao cách cảm giữa các cặp tình nhân mới có thể vượt qua.” Đúng là quỷ quái - - Và cứ thế mười mấy phút trôi qua, hộp tin nhắn lại lóe sáng, Vi Vi nghĩ là Nại Hà nên mở ra xem, nhưng lại là tin của Bang chủ Chiến Thiên Hạ của bang phái Vi Vi đang hoạt động. Chiến Thiên Hạ: “Lô Vĩ , đội của muội sao lại cướp Boss của đội trong bang chúng ta?” Bang phái Vi Vi đang hoạt động tên gọi Bích Hải Triều Thanh Các, là một trong bốn bang phái lớn nhất của toàn game, người sáng lập là một game thủ nữ tên là Điệp Mộng Vị Tỉnh. Lúc Vi Vi vừa chơi game đã quen với cô ấy, vì thế đã gia nhập ngay từ buổi đầu khi cô lập bang, cũng coi như là một trong những nguyên lão của bang, có điều chưa hề đảm nhiệm bất kỳ chức vị gì. Điệp Mộng Vị Tỉnh hai tháng trước đổi việc, bắt đầu bận rộn hẳn, nên đã nhường chức bang chủ lại cho chồng mình là Chiến Thiên Hạ, người tên Chiến Thiên Hạ này Vi Vi không quen thân lắm, nhưng Chân Thủy Vô Hương lại rất thân với anh ta. Lúc đó Vi Vi nhận được tin nhắn như vậy, nhất thời thấy không hiểu gì cả. “Cướp Boss gì cơ? Muội đang làm nhiệm vụ mà.” Chiến Thiên Hạ: “Ngu Công Leo Núi, Hầu Tử Tửu, không phải người trong đội muội à?” GIANG HỒ TÁI KIẾN Vi Vi dáp lại không hề khách khí: “Vậy thì con dao mà cô ta muợn cung quá cùn rồi.” Ngu Công và Hầu Tử Tửu? Bọn họ dúng là dang di giết Boss, nhung họ sao có thể cuớp Boss của nguời khác, Vi Vi vẫn có chút tín nhiệm dối với họ, chắc chắn tám phần là hiểu lầm rồi. Nghi nhu thế, với thái dộ chắc là dang bị hiểu lầm, Vi Vi rất bình tinh hỏi anh ta: “Cụ thể chuyện này là thế nào, có thể nào nói rõ hon duợc không?” Chiến Thiên Hạ: “Lô Vi muội nên giải thích chuyện này cho huynh, muội vẫn là nguời trong bang phái, dội của muội lại cuớp Boss của nguời trong bang, nhu thế không bỏ qua duợc, hon nữa dồ vật Boss nhả ra lại là thứ bang phái dang cần gấp, muội xem nên giải quyết thế nào di.” Đối phuong cứ một mực hỏi tội, tình hình thế nào lại vòng vo hồi lâu vẫn không nói rõ ràng, Vi Vi luời hỏi lại anh ta bèn nói: “Đội của ai trong bang chúng ta? Huynh nói cho muội biết tên, muội di hỏi Ngu Công.” Chiến Thiên Hạ một lúc sau dáp lại bốn chữ: “Tiểu Vu Thanh Thanh.” Vi Vi: “…” “Choáng toàn tập” có thể duợc dùng dể hình dung tâm trạng Vi Vi lúc này, nhìn nhìn vào danh sách bạn, Lôi Thần Ni Ni dang online, bèn gửi tin nhắn hỏi: “Tiểu Vu Thanh Thanh vào bang chúng ta bao giờ vậy?” Tiểu Vu Yêu Yêu gia nhập Bích Hải Triều Thanh Các thì Vi Vi có biết, cung không lấy dó làm lạ. Kết hôn rồi vợ vào bang của chồng, hoặc chồng chạy theo vợ là chuyện thuờng tình trong game. Nhung sao Tiểu Vu Thanh Thanh cung dến? Tiêu chuẩn thu nhận nguời của Bích Hải Triều Thanh Các từ khi nào lại thấp dến thế? Lôi Thần Ni Ni trả lời rất nhanh: “Khoảng tuần truớc, Vi Vi cậu không biết à?” Vi Vi: “Không biết, ai nhận thế?” Lôi Thần Ni Ni: “Bang chủ dó, vì dã thân với Chân Thủy và Yêu Yêu nên nhận thôi. Ồ, dúng rồi, lúc họ tham gia bang phái thì cậu không online, gia tộc Tiểu Vu tham gia cả vào bang ta rồi.” Vi Vi: “…” Lôi Thần Ni Ni: “Ta nói sao cậu chẳng có chút phản ứng gì cả, tớ cung chẳng dám chủ dộng nói ra. Haizzz, thực ra con nguời Tiểu Vu Yêu Yêu cung không dến nỗi nào, nhung con nhỏ Tiểu Vu Thanh Thanh dó thật dáng ghét, tớ dã nhìn thấy mấy lần Tiểu Vu Thanh Thanh ở bên Chiến bang chủ, còn cuỡi chung một con ngựa…” Chỉ một câu hỏi của Vi Vi lại gợi ra tật nhiều chuyện của cô bạn, cứ tuôn ra ào ào không ngớt. Vi Vi lúc này không còn tâm trạng dâu dể buôn chuyện, cung chẳng có hứng thú gì với những việc linh tinh này, thế là gửi tin nhắn hỏi Ngu Công: “Ngu Công, lúc các huynh giết Boss có gặp Tiểu Vu Thanh Thanh không vậy?” Ngu Công: “Hình nhu là có, nhung không chú ý lắm, có dến nam, sáu dội cùng chờ Boss xuất hiện, huynh nhanh tay giết duợc, hì hì, nhả ra duợc một bộ trang bị rất tốt, sau này sẽ cho muội. Muội với Lão tam làm nhiệm vụ xong rồi à?” Ngu Công dã nói thế thì không cần truy vấn nhiều nữa, Vi Vi vốn không nghi rằng họ lại cuớp Boss nguời khác, bây giờ càng chắc chắn hon, nhẹ nhõm dáp lại: “Vẫn chua.” Ngu Công: “Kém! Lão tam quá kém quá kém!” Vi Vi vội vã bảo vệ Nại Hà: “Là nhiệm vụ biến thái mà!” Đừng có tùy tiện vu khống Đại Thần duợc không >o< Vi Vi vừa miêu tả lại nhiệm vụ biến thái cho Ngu Công biết, vừa gửi tin nhắn thật nhanh dến Chiến Thiên Hạ: “Chiến bang chủ, huynh nên hỏi lại Tiểu Vu Thanh Thanh xem thực hu thế nào rồi tốt nhất giải thích cho muội rõ.” Chiến Thiên Hạ: “Là sao? Lô Vi, huynh biết muội có ý kiến với bọn Thanh Thanh, nhung huynh hi vọng muội có thể nhìn nhận dúng sự việc.” Nhận duợc câu trả lời nhu thế, Vi Vi chỉ còn nuớc nhìn trời trong vô vọng. Nhìn nhận dúng sự việc, cô làm gì lại không biết nhìn nhận dúng sự việc dâu? Chung quy là ai dang nói xằng nói bậy dây! Truớc kia dã cảm thấy ông anh Chiến Thiên Hạ này xử lý chuyện gì cung không rõ ràng minh bạch, bây giờ xem ra quả y nhu vậy thật. Vi Vi không nhiều lời với anh ta nữa, mở kênh của bang phái ra, gọi Tiểu Vu Thanh Thanh. [Bang phái] [Lô Vi Vi Vi]: Tiểu Vu Thanh Thanh. [Bang phái] [Lô Vi Vi Vi]: Phiền cậu giải thích với Chiến bang chủ một chút, chuyện dội của tôi cuớp Boss của cậu rốt cuộc là thế nào. Một lời khoi dậy ngàn lớp sóng, những nhân vật im hoi lặng tiếng trong bang phái dần dần xuất hiện. [Bang phái] [Lôi Thần Ni Ni]: Vi Vi, cuớp Boss gì co? [Bang phái] [Chân Thủy Vô Huong]: (biểu cảm hoang mang) [Bang phái] [Duong Đại Quang]: Chuyện gì vậy? [Bang phái] [Lô Vi Vi Vi]: Chiến bang chủ vừa nãy bỗng nhiên chất vấn tôi, dội của tôi tại sao lại cuớp Boss của dội Tiểu Vu Thanh Thanh, tôi và Nhất Tiếu Nại Hà dang làm nhiệm vụ, không di dánh Boss, dã hỏi Ngu Công Leo Núi và Hầu Tử Tửu, phát hiện ra cách nói của hai bên khác nhau, bây giờ muốn mời Tiểu Vu Thanh Thanh ra dây nói cho rõ. [Bang phái] [Lôi Thần Ni Ni]: Haizzz, Vi Vi cậu có ở trong dội dâu mà liên quan dến cậu nhỉ? [Bang phái] [Lô Vi Vi Vi]: Tuy là thế nhung nếu bọn Ngu Công lỡ cuớp thì mình cung phải chịu trách nhiệm. Có diều can cứ theo lời Ngu Công nói thì, chỉ là cùng nhau dợi Boss hiện ra rồi họ nhanh tay giết duợc mà thôi. Đuong nhiên, dây chỉ là lời nói don phuong phía họ thôi, tớ không thể cứ nghe rồi tin duợc, nên dang dợi Tiểu Vu Thanh Thanh ra nói rõ dây. [Bang phái] [Reyo]: Tiểu Vu Thanh Thanh dâu rồi? [Bang phái] [Mạnh Hạo Nhiên]: Tiểu Vu Thanh Thanh ra dây nói rõ xem tóm lại là có cuớp hay không. Nguời trong bang bàn tán xôn xao, Tiểu Vu Thanh Thanh lại không hề xuất hiện, một lúc sau, Tiểu Vu Yêu Yêu ló mặt. [Bang phái] [Tiểu Vu Yêu Yêu]: Thanh Thanh hiện không có ở dây, chắc là treo máy rồi bỏ di dâu rồi. Treo máy? Chiến Thiên Hạ bây giờ cung không ra mặt nữa, chẳng lẽ cung treo máy rồi? Có chuyện treo máy cùng lúc trùng hợp dến thế co à? Vi Vi dâu phải con ngốc, thế là nói tiếp: “Tiểu Vu Thanh Thanh, nếu cậu không muốn nói, thì tôi sẽ ra kênh thế giới hỏi, lúc dó có dến mấy dội, tin rằng sẽ có nguời chịu kể tình hình lúc dó là nhu thế nào.” Lúc này Tiểu Vu Thanh Thanh hiện ra rất nhanh chóng. [Bang phái] [Tiểu Vu Thanh Thanh]: Có chuyện gì vậy? [Bang phái] [Tiểu Vu Thanh Thanh]: À, chuyện dó hả. Thì tôi nói là cuớp Boss ấy, tôi chua cuớp duợc, nói rằng bọn họ dã cuớp Boss di mất, có nói sai gì không nào, tôi lại không biết rằng Thiên Hạ lại hiểu nhầm dể chạy dến hỏi cậu. Lần này lại dổ hết trách nhiệm lên dầu Chiến Thiên Hạ, Vi Vi vốn dã không ua gì cô ả Tiểu Vu Thanh Thanh này rồi, bây giờ càng khinh khi hon vì dám làm mà không dám nhận. Nếu cô ta thật sự chỉ nói thế, Chiến Thiên Hạ sẽ không nóng nảy nhanh nhảu dến chất vấn cô, thậm chí còn tỏ ý muốn cô giao nộp trang bị? Chiến Thiên Hạ có bị ngốc dâu! [Bang phái] [Lô Vi Vi Vi]: Nếu nói nhu cậu thì, là do Chiến bang chủ cố tình bóp méo lời cậu nói dể vu khống cho tôi phải không? Vậy Chiến bang chủ nên giải thích rồi nhỉ? Bị nguời khác vu oan thật không dễ chịu chút nào! [Bang phái] [Chân Thủy Vô Huong]: Xem ra chỉ là một sự hiểu lầm thôi, mọi nguời dừng tính toán thế nữa. Hiểu lầm? Vi Vi cuời lạnh. Lôi Thần Ni Ni gửi tin nhắn riêng: “Tớ thấy chắc chắn là Tiểu Vu Thanh Thanh nung nịu nhõng nhẹo với Chiến Thiên Hạ dể nói xấu cậu rồi, kết quả là không ngờ Chiến Thiên Hạ lại dến hỏi cậu, bị lộ tẩy mất. Có diều cung khó nói, cô ta thuờng nhu thế mà, chuyên gọi con trai trong bang phái dến giúp cô ta báo thù gì gì dó, không chừng muốn muợn dao giết nguời?” Vi Vi dáp lại không hề khách khí: “Vậy thì con dao mà cô ta muợn cung quá cùn rồi.” Chiến Thiên Hạ không hề trả lời, Vi Vi hỏi: “Chiến bang chủ cung treo máy rồi u?” Đợi một lúc vẫn không có phản ứng gì, Vi Vi cung không sốt ruột, ngón tay nhẹ nhàng gõ chữ: “Tuy vừa nãy Chiến bang chủ hiểu lầm tôi, nhung những hành dộng của Chiến bang chủ giúp mọi nguời trong bang tìm lại công bằng thì quả thực tôi dây rất kính phục. Nhung sao bây giờ không nói gì nữa, chẳng lẽ lần này lại thay dổi rồi? Chiến Thiên Hạ cuối cung bị ép phải lộ diện. [Bang phái] [Chiến Thiên Hạ]: Là huynh hiểu nhầm, hiểu nhầm thì tất nhiên là hay nhất, bang phái doàn kết là quan trọng nhất. Có diều cung còn một việc, Lô Vi nên chú ý một chút. Dễ dàng cho qua vậy à?! Lại còn cả chiêu sau nữa co dấy. Vi Vi tự nhiên bị chụp mu là dã thấy không vui, nhung vì nóng giận cung không giải quyết duợc vấn dề nên phải nhẫn nhịn. Bây giờ thấy thái dộ này của anh ta, không kìm duợc tức giận, cô truớc giờ luôn càng giận càng bình tinh, diềm dạm gõ chữ hỏi: “Có chuyện gì, mời nói.” Chiến Thiên Hạ: “Lúc Chân Thủy và Yêu Yêu kết hôn, duợc phẩm mà muội bán trên cầu Chu Tuớc là duợc chế từ vật liệu trong bang phái dúng không, theo lý thì không nên tự mình bán. Đuong nhiên, thỉnh thoảng một hai lần cung không sao, lần sau dể ý dến là duợc, hà hà.” Vi Vi phát buồn nôn với cái thứ “hà hà” cuối cùng của anh ta, trong lòng hiểu rõ lúc nãy chắc là anh ta dã bị mất mặt nên bây giờ muốn tìm lại chút si diện ở chuyện khác. Nếu dổi lại là nguời tính cách mềm mỏng hon một chút thì chắc là dã nhuợng bộ rồi, nhung Vi Vi dâu chịu thua dễ dàng, nói một cách sắc sảo: “Một chuyện xua cu nhu vậy rồi, vậy mà Bang chủ thay thế cung nhớ. Những thứ thuốc dó quả thực là dùng vật liệu trong kho của bang phái ta dể tạo ra, nhung những thứ thuốc dó là thuốc mãn cấp, mãn cấp thái duợc su trong bang phái chúng ta liệu có mấy nguời?” Kênh riêng trong bang lặng phắc. Bang chủ và nguyên lão cãi nhau, nguời bình thuờng trong bang tự nhiên sẽ thấy không tiện chen vào, nguời nhạy cảm phát hiện ra Lô Vi Vi Vi dã thay dổi cách xung hô với Chiến Thiên Hạ từ “Chiến bang chủ” thành “bang chủ thay thế”, nên càng không thể nói duợc gì hon. Không ai trả lời cô, Vi Vi tự nói tiếp: “Nếu tôi nhớ không lầm thì có hai nguời, bao gồm cả tôi trong dó, nguời kia là Hoan Hoan Hỷ Hỷ, nhung Hoan Hoan Hỷ Hỷ là học sinh cao tam (tuong duong lớp muời hai ở VN), sắp phải thi dại học nên dã mấy tháng rồi không dến.” Vi Vi: “Vậy nên, vật liệu chế tạo thuốc trong kho của bang phái, thực ra là vật liệu tôi hái duợc, tôi lấy thuốc tự hái ra làm chút thuốc dể bán, Bang chủ thay thế cung có ý kiến u?” Chiến Thiên Hạ tức giận nói: “Lô Vi, muội chớ có nhiều lời, tuy thuốc Mãn cấp cần vật liệu cao cấp, nhung cấp thấp cung phải cần dể làm ra, những thuốc cấp thấp dó vẫn là nguyên liệu của bang phái.” Vi Vi diềm tinh tiếp lời: “Đuợc thôi, bang chủ thay thế dã muốn tính toán rạch ròi thì chúng ta cùng tính vậy, thuốc cao cấp ở thị truờng có giá gì? Thuốc cấp thấp giá gì? Tôi dã làm miễn phí thuốc cho bang phái duợc bao nhiêu lần rồi? Thuốc cao cấp và thấp cấp xét về giá thì cách biệt một trời một vực, mà thuốc mãn cấp càng không phải là cứ có tiền thì dều mua duợc, Chiến Thiên Hạ nghệch ra một lúc rồi mới trả lời duợc. Anh ta vốn chỉ dịnh tìm dại một chuyện nào dó dể mình thoát nạn, ai mà ngờ duợc Lô Vi Vi Vi lại ép nguời nhu thế. Chiến Thiên Hạ: “Cống hiến cho bang phái là trách nhiệm nên làm của bang chúng.” Vi Vi phản bác lại: “Nhung xin dừng xem công lao của tôi là chuyện duong nhiên nhu vậy! Vì luôn chế thuốc cho bang phái, nên ngay cả chút tự do bán thuốc cá nhân tôi làm cung không có u?!” Vi Vi: “Mà tôi cống hiến hết mình, cái có duợc lại là những lời vu khống này sao?!” Một tiểu duợc su trong bang lúc này mới mở miệng nói, vẻ rất hổ thẹn: “Tuy Vi Vi tỷ dùng vật liệu cấp thấp của chúng tôi dể chế thuốc, nhung chúng tôi cung dùng thuốc cao cấp của tỷ ấy dể luyện cấp mà.” Lôi Thần Ni Ni thấy càng làm ầm lên càng hu việc, sợ tuong lai Vi Vi ở bang phái càng khó sống nên vội vã ra giảng hòa: “Đuợc rồi duợc rồi, dều là nguời cùng bang phái với nhau cả, hòa khí sinh tài hòa khí sinh tài.” Cô vừa mở miệng, thì nguời trong bang cung dần dần góp giọng khuyên giải. Đuợc rồi? Truớc khi Chiến Thiên Hạ nhắc dến chuyện duợc phẩm thì may ra còn có thể, cô cung dâu phải hạng nguời thích ép nguời làm to chuyện ra, nhung bây giờ thì tuyệt dối không thể. Trong thực tế khi giải quyết sự việc thì có lẽ còn phải cân nhắc suy nghi, nhung game thì không cần thiết, game mà nếu không thể tự do vui buồn oán giận thì còn choi gì nữa, cô dến dể choi chứ có phải dể nhẫn nhịn dâu? Duờng nhu ngay lập tức. [Bang phái] [Tiểu Vu Miên Miên]: Lô Vi Vi Vi! Cậu ức hiếp nguời quá dáng! Đám Tiểu Vu XX vốn vì làm sai nên chịu im lặng bây giờ lại nhu nấm mọc sau mua, dần dần xuất hiện, nguời lo biện minh, kẻ lại công kích, Vi Vi nhìn dám hỗn tạp dầy màn hình, con tức giận cung dần dần nguội lạnh, bỗng nhiên thấy thật vô vị. Đã không còn là Bích Hải Triều Thanh Các truớc dây rồi. Đám bạn bè cung nhau phấn dấu hồi dó nguời thì biến mất, kẻ thì rút lui, chỉ còn lại mấy nguời thì lại trở nên ít nói lặng lẽ, dến Bang chủ Điệp Mộng truớc kia cung bắt dầu vụt dến rồi di, bây giờ còn có thêm cả nguời gia tộc Tiểu Vu… Sau này chỉ càng khiến nguời ta càng lúc càng khó nhẫn nhịn thôi. Một noi nhớp nhúa do bẩn thế này, sao lại là Bích Hải Triều Thanh Các duợc, vật không còn mà nguời cung chẳng tồn tại, cần gì phải luu luyến nữa? Bị nỗi xúc dộng ấy diều khiển, duờng nhu không hề suy nghi gì hon, Vi Vi dã dể lại một câu nói nhu sau. [Bang phái] [Lô Vi Vi Vi]: Những gì cần nói thì dã nói rồi, tôi nói lời tất giữ lời. Các vị bằng hữu, sau này giang hồ tái kiến vẫn là bằng hữu. Nói xong không dợi mọi nguời phản ứng, Vi Vi mở giao diện bang phái ra, nhấn nút bên phải trong góc – rút lui. Bạn có muốn rút lui khỏi Bích Hải Triều Thanh Các thật không? Yes. [Bang phái]: Thiên hạ không bữa tiệc nào không tan, Lô Vi Vi Vi rút lui khỏi Bích Hải Triều Thanh Các. Lập tức hệ thống dán công cáo mới: [Hệ thống]: Cao thủ giang hồ Lô Vi Vi Vi rút lui khỏi Bích Hải Triều Thanh Các. Chuyện game thủ gia nhập hay rút lui khỏi các bang phái thì hệ thống vốn không công cáo, nhung dối với một tram hạng dầu trên bảng xếp hạng tổng hợp thì lại khác, hệ thống sẽ công cáo toàn bộ những dộng tinh xảy ra trong bang phái của họ. Công cao vừa phát ra, kênh [Thế giới] dột ngột náo dộng hẳn lên. [Thế giới] [Không mặc quần thật quá sảng khoái]: Lô Vi Vi Vi rút khỏi Bích Hải rồi à? [Thế giới] [Mộng Khê Bút Đàm]: Tiểu Vu Yêu Yêu dến Bích Hải, Lô Vi không chịu nổi nguời ta cứ anh anh anh em em dây mà. [Thế giới] [Ni Mạc]: Đừng có nói bậy, chồng của Lô Vi là Nhất Tiếu Nại Hà còn oai hon Chân Thủy Vô Huong nhiều. [Thế giới] [Phấn Sắc Bào Bào]: Trong game thì oai là gì chứ, Chân Thủy Vô Huong và Tiểu Vu Yêu Yêu là chàng dẹp trai nàng dẹp gái dích thực mà, tôi nhìn thấy ảnh của họ rồi. Và cả những tiếng nói khác. [Thế giới] [Truờng Yên Nhất Không]: Bích Hải lại một cao thủ nữa bỏ di, xem ra Bích Hải hoàn toàn không ổn rồi. Điệp Mộng vừa di dã là mối nguy khôn luờng, bây giờ Lô Vi Vi Vi cung di rồi, chắc sẽ nhanh chóng rớt khỏi vị trí một trong bốn bang phái lớn nhất thôi. [Thế giới] [Thiên Hạ Đại Nghia]: Lô Vi Vi Vi, dến bang Thiên Hạ Đại Nghia của chúng tôi di, dãi ngộ tuyệt dối tốt hon bên Bích Hải nhiều. [Thế giới] [Thiên Hạ Đại Nghia]: Lô Vi Vi Vi, dến bang Thiên Hạ Đại Nghia của chúng tôi di, dãi ngộ tuyệt dối tốt hon bên Bích Hải nhiều. [Thế giới] [Thiên Hạ Đại Nghia]: Lô Vi Vi Vi, dến bang Thiên Hạ Đại Nghia của chúng tôi di, dãi ngộ tuyệt dối tốt hon bên Bích Hải nhiều. [Hệ thống]: Game thủ Thiên Hạ Đại Nghia spam ác ý, cấm nói một giờ. … … So với kênh [Thế giới], trong danh sách bạn của Vi Vi càng ầm i hon. Lôi Thần Ni Ni: “Vi Vi, sao cậu lại rút khỏi bang, dừng mà!” Vi Vi không muốn nhiều lời, chỉ nói gọn: “Không có gì, chỉ muốn bình tinh một chút thôi.” Lôi Thần Ni Ni: “Vậy cậu quay lại nhé.” Vi Vi không hề do dự dáp lại một chữ: “Không.” Ngu Công, Hầu Tử Tửu cung gửi tin nhắn dến, Ngu Công là nguời thông minh, lập tức liên tuởng dến câu hỏi Vi Vi hỏi lúc nãy, “Muội rút khỏi bang có liên quan dến gia tộc Tiểu Vu? Cung là có liên quan dến huynh?” Vi Vi dáp: “>o<” Ngu Công: “Liên quan thật à?” Vi Vi: “À, không phải, ý muội muốn nói là, huynh không quan trọng dến thế dâu…” Ngu Công: “…” Ở BÊN HUYNH Vi Vi quả thật là mắt chữ O mồm chữA nhìn cảnh tuợng này, cách xuất hiện của Đại Thần quá ngoạn mục, chỉ thiếu mỗi dôi cánh là giống thiên sứ dáp xuống trần gian rồi… Những thắc mắc của dám bạn bè, Vi Vi dều trả lời qua quýt hoặc khéo léo giải thích, Nại Hà vẫn không hề gửi tin nhắn dến. Vi Vi dời chuột dến kênh [Thế giới], tất cả dều dã trở lại yên bình nhu truớc. Màn hình vi tính vẫn một màu tối den nhu hu nút, chỉ có ánh sáng yếu ớt phát ra từ nguời Hồng Y Nữ Hiệp, lấp lóe khi ẩn khi hiện, Vi Vi nhìn vào màn hình, dần dần, trong lòng lại có cảm giác trống rỗng. Bang phái trong game cố nhiên chẳng là gì cả, nhung chí ít cung là một kỷ niệm, dã từng trả giá cho nó, vui vẻ vì nó, dột nhiên lại bỏ di, tuy không hối hận nhung trong lòng khó tránh khỏi hụt hẫng. Dù gì, cung bỏ di vì cách này. Lại nữa, hệ thống còn dúng lúc này giam giữ cô trong một noi tối den nhu mực. >o< Vi Vi vốn không phải là nguời hay nghi ngợi nhiều, nhung dối diện với màn hình im lặng den tối này, lại dần dần thấy buồn phiền, di chuột lung tung cho Hồng Y Nữ Hiệp di tới di lui, dảo dến mấy vòng vẫn không thể thoát ra duợc. Đúng vào lúc ủ ru cực dộ, bỗng “ding” một tiếng, trên màn hình nhảy ra một dòng tin nhắn. Nhất Tiếu Nại Hà phu quân của bạn dã thông qua duợc thử nghiệm của cửa cuối cùng là “Tuong tu trận pháp”, chúc mừng bạn dã hoàn thành nhiệm vụ Thần Điêu Hiệp Lữ. Hoàn thành rồi? Vi Vi chợt sững nguời. Theo sự xuất hiện của dòng tin nhắn, cảnh tuợng den tối cung dần thay dổi, trên màn hình bỗng hiện ra vô số diểm sáng, kết lại thành một dải, chầm chậm tỏa ra khắp noi, bóng tối bị xua tan, bốn bề xung quanh chợt trở nên xán lạn. Vi Vi phát hiện ra mình quả nhiên là dang ở duới một vực sâu, bốn bề là vách núi cao dựng dứng, chếch phía bên phải có một thác nuớc và một dầm nuớc sâu, chắc dây là noi tiếng nuớc phát ra, bên bờ dầm mọc lên vô số hoa thom cỏ lạ. Và Nại Hà, trong quang cảnh rực rỡ này dã giáng trần xuống bên cạnh cô một cách chậm rãi và hệt nhu thần tiên vậy. Phải, là giáng trần. Vì anh ngồi trên lung một con chim lớn trắng nhu tuyết. Vi Vi quả thật là mắt chữ O mồm chữ A nhìn cảnh tuợng này, cách xuất hiện của Đại Thần quá ngoạn mục, chỉ thiếu mỗi dôi cánh là giống thiên sứ dáp xuống trần gian rồi… Một lúc lâu sau, Vi Vi mới nghi ra là phải nói gì dó, thế là gõ chữ trong vô thức: “Huynh tìm ra muội rồi?” Lời vừa gửi di là cô thấy choáng ngay… Câu này ngốc quá, rõ ràng là biết tỏng rồi mà còn cố ý hỏi. Nhung, khoảnh khắc vừa nhìn thấy Đại Thần, trong dầu nhảy ra chính là câu nói này. Anh tìm ra cô rồi… Tâm trạng bỗng tuoi tỉnh hẳn. Nại Hà buớc xuống, uyển chuyển trả lời: “Ừ, dể phu nhân phải chờ lâu rồi.” Vi Vi: “>o<” Đúng vào lúc này, hệ thống dã lập tức công bố tin tức mới ngay sau công cáo Vi Vi rút lui khỏi bang phái của cô. [Hệ thống]: Nhất Tiếu Nại Hà và Lô Vi Vi Vi dã hoàn thành nhiệm vụ cao cấp phu thê là Thần Điêu Hiệp Lữ, dạt duợc một triệu kinh nghiệm nhân vật, dạt duợc danh hiệu Giang Hồ Đệ Nhất Thần Tiên Quyến Lữ, dạt duợc một Phi hành tọa kỵ “Thần Điêu” dầu tiên trong Mộng Du Giang Hồ. Không hề nghi ngờ gì nữa, [Thế giới] lại sôi sục hẳn lên, Phi hành tọa kỵ dó, Mộng Du Giang Hồ mà cung có co dấy! [Thế giới] [Hảo Vu]: Phi hành tọa kỵ!! [Thế giới] [Đại Thành Tiểu Phi]: Chắc không chỉ có một con chứ, Mộng Du Giang Hồ có phải cần mở ra hệ thống Phi hành tọa kỵ rồi không? [Thế giới] [Không mặc quần thật quá sảng khoái]: Tôi cung muốn nữa~ ~ ~ ~ [Thế giới] [Đại Lộ Triều Thiên]: Sảng Khoái huynh oi, huynh mà cuỡi Phi hành tọa kỵ không hợp dâu, huynh bay lên một cái là bên duới nguời ta thấy hết dó. [Thế giới] [Không mặc quần thật quá sảng khoái]: Xì, lão dây không sợ bị nhìn, bay bay càng mát mẻ. Chủ dề bay bổng này duợc bàn tán xôm tụ nức trời, ngoài ra, cung có bàn tán dến nguời nữa. [Thế giới] [yoyo1212]: Tớ phát hiện ra rằng Lô Vi Vi Vi luôn khi nguời ta thấy cô ấy rất thảm lại rất nhanh chóng hiện ra rực rỡ vô cùng, lần truớc ly hôn kết hôn cung thế. [Thế giới] [Hoa Cải Dầu]: Phải dó, lần truớc cô ấy ly hôn với Chân Thủy Vô Huong, tớ còn tuởng cô ấy bị bỏ roi chứ, kết quả là chớp mắt dã thấy cô cuới dệ nhất cao thủ Nhất Tiếu Nại Hà, ghê thật! [Thế giới] [ADinh]: Chẳng lẽ Chân Thủy Vô Huong mới là nguời bị bỏ roi u? [Thế giới] [Ngu Công Leo Núi]: ADinh cô nuong, muội thật thông minh, nào, huynh dây dẫn muội di giết Boss. [Thế giới] [ADinh]: A, dỏ mặt. [Thế giới] [Hầu Tử Tửu]: Hây hây, có nguời vô sỉ kìa. [Thế giới] [Mô-za-a]: hoho, có nguời ghen rồi kìa. [Thế giới] [ADinh]: Ngu Công ca ca gì dó oi, em là ADinh dệ dệ, tiếp tục dỏ mặt ing. [Thế giới] [Hầu Tử Tửu]: ha ha ha ha ha ha ha ~ ~ Sự ồn ào náo loạn ở kênh [Thế giới] Vi Vi không hề hay biết, vì tâm trí cô lúc này hoàn toàn vui suớng chìm dắm trong việc tán thuởng con chim lớn trắng muốt dó rồi. “Đây là Thần Điêu dó u?” Một con chim trắng nhu tuyết, rất to rất to, lúc này dang nghểnh cổ một cách ngạo nghễ quan sát cô, Vi Vi quá dỗi vui suớng dảo quanh nó hai vòng, dột nhiên nghi ra gì dó, kêu lên: “Không dúng rồi.” Nại Hà: “Gì thế?” Vi Vi: “Muội nhớ rõ Thần Điêu nhà Duong Quá là màu den, con này tại sao lại là màu trắng, chắc chắn là hàng nhái!” Nại Hà cuời ngất, nói: “Đi, chúng ta ngắm cảnh nào.” Bạch Điêu chở hai nguời chầm chậm bay dến Truờng An. Vi Vi vừa cảm thấy mới lạ, vừa hiếu kỳ hỏi Nại Hà: “Sao huynh tìm duợc muội vậy?” Nại Hà nói: “Thực ra cung có gợi ý.” Cung coi nhu là game này không biến thái quá mức, dến nỗi không có chút manh mối nào dể anh tìm kiếm, có lúc sẽ phát ra một hai gợi ý ở một noi nào dó, chẳng hạn “Bạn nhặt duợc chiếc túi phu nhân bạn dánh roi, có khi nào cô ấy ở quanh dây” dại loại thế, sau dó can cứ vào gợi ý mà tìm dến một dịa diểm bao quát, cuối cùng phát ra Tuong Tu Trận Pháp. Vi Vi dờ ra: “Tuong tu trận pháp, chẳng lẽ là Kỳ Môn Ngu Hành Trận trong truyền thuyết…” Nại Hà: “Không tới nỗi huyền hoặc thế, truớc khi vào trận, hệ thống nói huynh biết cách di, gợi ý khoảng một hai ngàn chữ gì dó, cho thời gian muời giây.” Vi Vi sững sờ, một mặt là vì sự vô sỉ của hệ thống, một mặt là vì trí nhớ tuyệt dỉnh của Đại Thần, “Chẳng lẽ huynh nhớ duợc hết tất cả gợi ý trong vòng muời giây sao?” Thế thì quá không phải nguời rồi, nhìn luớt muời dòng còn không nhanh duợc nhu thế. Nại Hà trầm tu một lúc rồi nói: “Huynh chụp hình lại.” Vi Vi: “…” Phải rồi, có thể chụp hình mà, có ngốc mới ngồi nhớ hết… Cô ngốc quá, dầu óc không thể cải tiến duợc >o< Hỏi một câu ngu ngốc, Vi Vi có phần nguợng ngùng, dù gì những diều muốn hỏi thì cung dã hỏi gần hết rồi, dứt khoát ngậm miệng lại làm nguời vô hình cho xong. Lặng lẽ bay một doạn duờng, Nại Hà bỗng mở miệng: “Muội rút khỏi bang rồi?” Vi Vi không ngờ anh lại hỏi câu này, hoi ngẩn ra một lúc rồi trả lời: “Huynh nhìn thấy rồi hả, ừ, rút lui rồi.” Nại Hà nói: “Cung duợc, sau này ở bên huynh.” Tuy là nói chuyện bằng bàn phím, không nghe thấy tiếng, cung chẳng thấy vẻ mặt, nhung Vi Vi cảm thấy một cách lạ lùng rằng hai câu này của Đại Thần nhẹ tênh, rất thoải mái, không hiểu vì sao cô cung thấy trong lòng nhẹ nhõm, nhu rộng mở thoáng dãng hẳn ra, chút bóng tối sót lại cung biến mất, Vi Vi hào sảng dáp lại: “Đuợc, chúng ta cùng phiêu bạt giang hồ, làm một cặp uyên uong hoang dã trong giang hồ. ^_^” Câu này của cô bảy phần hào khí ba phần giễu cợt, không ngờ Nại Hà nghe xong lại bất mãn: “Uyên uong hoang dã? Huynh nhớ chúng ta duờng duờng chính chính bái lễ duờng mà.” Vi Vi chậm rãi dánh một cái “>o<” Bạn Đại Thần chẳng có khiếu hài huớc gì cả. Nại Hà nói tiếp: “Danh phận rất quan trọng.” Vi Vi tiếp tục: “>o<” Đuợc rồi, bạn Đại Thần thực ra vẫn có khiếu hài huớc, chỉ có diều lạnh một chút thôi ấy mà… Thần Điêu dua hai nguời bay qua Truờng An, bay về phía non xanh nuớc biếc phía ngoài thành, Vi Vi ngắm cảnh sắc bao la mờ mịt trên màn hình, trong lòng cung rộng mở thêm, nghi dến vừa nãy mình lại hụt hẫng dến mấy phút vì chuyện rút khỏi bang, cảm thấy có chút hổ thẹn. Không vui vì những loại nguời ấy những sự việc ấy thì quả thật không dáng, lãng phí sinh mệnh, có thời gian thế thì chi bằng phiêu bạt tứ xứ cùng Đại Thần, ngắm nhìn phong cảnh trong game còn hon! Tuy là những cảnh sắc dã nhìn quen rồi, nhung cho dù ngày nào cung xem, cảm giác cung khác nhau hẳn. Giống nhu lúc này, cô dã mang theo một tâm trạng truớc kia chua từng có bao giờ. Tâm tu trôi dạt, chầm chậm, phong cảnh nhạt nhòa dần truớc mắt, ánh mắt của Vi Vi dang ngung dọng trên nhân vật của mình. Trên dó, cô và Hại Hà dang ngồi trên dại diêu một cách rất thân mật, cô dựa vào trong lòng anh, anh choàng ôm lấy cô, bạch diêu, hồng ảnh, bạch y, dang bay qua Thiên Son Mộ Tuyết, nhìn có vẻ rất “thần tiên quyến lữ” (cặp vợ chồng ở cõi thần tiên). Cuối cùng, ánh mắt Vi Vi roi trên tên gọi dứng truớc tên Nại Hà… Phu quân của Lô Vi Vi Vi. Đây là tên gọi mà gần dây Nại Hà luôn dùng, nguời ta nói anh rõ ràng có một cái tên lẳng lo khó bì duợc mà hệ thống dặt cho – “Giang hồ dệ nhất cao thủ”, nhung truớc giờ chua từng thấy anh dùng nó. Nại Hà thực ra là nguời không thích dùng tên gọi này nọ, cô cung vậy, thế nhung… Duờng nhu bị thứ gì diều khiển, Vi Vi vô thức mở giao diện nhân vật ra, tự tay dổi tên mình thành “Nuong tử của Nhất Tiếu Nại Hà” mà truớc dây vì nguợng ngùng, nên cô chua bao giờ dùng dến. Trong lòng bỗng thấy có một cảm giác ngọt ngào kỳ lạ. Trong phòng, Hiểu Linh dang viết luận van, viết một lúc lại nhìn Vi Vi một cái, nhìn n lần rồi, cuối cùng không nhịn duợc cung mở miệng hỏi dầy lo lắng: “Vi Vi à…” Hiểu Linh thấy nét cuời không che giấu duợc trong mày mắt cô, càng lo lắng hon: “Có phải cậu trong game… cái dó…” Vi Vi tuởng rằng bạn dang khuyên giải mình nên ít choi game lại, hờ hững khoát khoát tay: “Yên tâm di, tớ không làm ảnh huởng dến kỳ thi dâu, luận van tớ cung viết xong rồi.” Hiểu Linh buồn bực. Ai lo chuyện thi cử của cậu, ai lo chuyện luận van của cậu chứ, diều mà cô lo lắng là… Hiểu Linh nhìn về phía Vi Vi, duới ánh dèn vàng vọt, guong mặt vốn xinh dẹp của Vi Vi càng trở nên kiều diễm khó cuỡng, nhung một dại dại dại dại mỹ nữ nhu thế, lại cuời rạng rỡ nhu hoa nở giữa xuân với một chiếc máy tính thì… Hiểu Linh thở dài trong bụng, Vi Vi à Vi Vi, cậu không thấy dáng vẻ cậu lúc này, rất giống dang… Yêu! Ảo! Sao! Phan 01 02 03 04 05 06 07 08 09 10 11 12 13 14 15 16 17 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét